Boss, Nơi Đó Không Thể Cắm
Phan_7
"BOSS~" Điện thoại Di động Nguyên Bảo lộn một vòng trên bàn cơm, ý đồ đen tối khiến cho thân máy đỏ lên nhưng lại không nhìn dấu hiện đặc biệt nào!
"Chuyện gì?” BOSS liếc mắt nhìn cô một cái, tiếp tục ăn bữa sáng!
"BOSS~~ người ta chuẩn bị xong rồi nè
chừng nào thì anh bắt đầu?~~" Điện thoại Nguyên Bảo vô cùng thẹn thùng khẽ chạm vào ngón tay của BOSS, sau đó thật chạy thật nhanh qua một bên!
Ngón tay BOSS cứng đờ, sau đó cười như không cười nhìn thân máy màu đen của cô: "Điện thoại di động cũng động dục?"
Nguyên Bảo: ". . . . . ."
"Không vội!" BOSS dùng khăn tay lau mép miệng, sau đó cầm chùm chìa khóa và cả điện thoại trên bàn đi ra ngoài "Chúng ta còn có nhiều thời gian, nếu như cô động dục thì có thể chiếu mấy bộ phim kia xem cũng được~~"
"Anh biết? ! ! !" Điện thoại Nguyên Bảo kích động rung rung: rõ ràng âm thanh cô mở GV là không cao, tại sao BOSS biết, không hổ danh là BOSS! Và sự sùng bái của điện thoại Nguyên Bảo dành cho BOSS đã đạt đến trình độ mù quáng rồi!
BOSS đi tới bãi đậu xe, giải thích: "Làm phiền cô, lần sau chiếu mấy cái kia thì nên chuyên nghiệp chút đi, tối thiểu cũng nên hạ cường độ ánh sáng xuống mức thấp nhất, âm thanh hạ xuống lượng thấp nhất, còn nữa, cơ thể của cô cũng không cần phát ra âm thanh “Tích Tích Tích” như vậy đâu, quá ồn!"
Nguyên Bảo: ". . . . . ." BOSS không hổ là BOSS, Conan cái gì cũng thua rồi, BOSS mới phải mới là nhà trinh thám tốt nhất! ! Được rồi, coi như trình độ yêu mến của điện thoại Nguyên Bảo dành cho BOSS đã lên con số cực đại rôid!
BOSS không có đi đến công ty, anh đi tới nơi các người mẫu tập luyên, bình quân số người mẫu nam và nữ trong công ty K, mọi người đều là supermodel trong giới màn ảnh, cô từ trong túi quần thò đầu ra ngoài, chứng kiến trực tiếp những cặp đùi và khuôn mặt đẹp tuyệt vời thì hơi có chút ghen tỵ. . . . .
Nhưng Nguyên Bảo nhanh chóng an ủi bản thân mình: không quan hệ, nàng là hình chữ nhật, mấy cái khác cũng là hình chữ nhất, chỉ chưa đều như người trong nhà một chút mà thôi, điện thoại di động cũng có vóc dàng cơ thể! Cho nên, chúng ta không được kỳ thị điện thoại di động!
"Lý Thúc, thằng nhóc ấy sao rồi? "
"Rất có tiềm năng, chỉ là cậu ta không chịu tập luyện ngoan ngoãn, giày cao gót đối với anh ta cũng hơi có chút khó khăn!"
"Rất nhiều supermodel đều đi được, phải có lúc nghiêm nghị với cậu ta!"
Một người nọ có mái tóc dài đang đi trên khán đài hình chữ T, vóc người thon thả, trên người mặt toàn đồ mốt, trên gương mặt tinh xảo mang vào phần cao ngạo, trong đôi mắt lại chứa vào tia khinh thường, rất khó nhìn ra, người đẹp trước mắt này lại một tên đàn ông!
"Tần Lãng thật đẹp ~~" Thân máy Nguyên Bảo kích động rung kên, cơ thể vàng óng chợt hiện lên dưới mắt một đám ngướ. . . . . .
"BOSS, điện thoại di động của anh. . ." Lý Thúc kinh ngạc nhìn điện thoại của BOSS đang phát ra ánh sáng màu vàng, sau đó lại kinh ngạc nhìn về phía BOSS "BOSS không hổ là BOSS, điện thoại di động cũng không giống với người khác!!” Không cẩn thận, Lý Thúc thốt ra lời thật lòng.
Hai mắt sắc bén của BOSS bắn tới: "Ông đang châm chọc tôi?"
"Tôi. . . . . . Tôi không có ý đó, tôi làm sao dám!" Lý Thúc ngượng ngùng cười, cuống quít khoát tay!
"Dám?" BOSS nguy hiểm nheo tròng mắt lại "Ý của ông là tôi rất nghiêm nghị, rất tốt, Lý Thúc, nửa năm nay ông sẽ không có tiền thưởng, còn có. . . . . ." Ngón tay BOSS chỉ lên Tần Lãng trên khán đài chữ T "Nếu như cậu ta khiến cho cuộc thi Supermodel Cup xảy ra vấn đề, Lý Thúc ông và cậu cùng nhau cuốn gói !"
"Rõ . . . . ." Gương mặt già của Lý Thúc nhăn nhó y như Cúc Hoa : hôm nay BOSS cực kỳ nghiêm nghị, chắn hẳn ông không làm chuyện gì sai đâu nhỉ?
BOSS vừa muốn rời đi, thì thấy Tần Lãng chạy xuống từ khán đài, cậu ta chạy hơi gấp, một chiếc giầy cao gót tuột khỏi bàn chân cậu. Tần Lãng không để ý nhiều như vậy, một ột thấp đi tới : "Này! Tiểu Chân Tử đâu?" (Tiểu Chân Tử: cách cậu ta gọi Nguyên Bảo khi ở cùng nhau)
BOSS nhíu mày,sự khó chịu trong lòng càng tăng, anh tức giận nói ra hai chữ: "Không mang!"
"Không mang? ?" Tần Lãng kích động trợn to hai mắt của mình " Lúc đây rõ ràng anh đồng ý với tôi rồi mà, đến Chủ nhật thì mang Tiểu Chân Tử cho tôi xem rồi!"
"Tôi đồng ý khi nào?" Hai tay BOSS nhét vao trong túi, cười lành lạnh, ngón tay trong túi quần khẽ vuốt ve thân máy Nguyên Bảo!
Thật là khủng khiếp, đây tuyệt đối là một chiêu uy hiếp trắng trợn!
Thân máy điện thoại Nguyên Bảo run run, đang chấn động!
Đôi mắt hẹp dài của Tần Lãng quét trên dưới người anh, sau đó ánh mắt dừng ở cái túi bên phải của anh, lớp vải chỗ đó hơi rung.
"Ha ha. . . . . ." Tần Lãng cười thô bỉ "Anh nói cho tôi biết đi, Tiểu Chân Tử đang ở chỗ đo? Muốn gạt tôi, anh cho rằng ông đây dễ gạt lắm à!"
"Tôi nói không phải thì không phải!" BOSS vẫn như cũ “ Dùng phải thì cũng thành không!” vô lại nhìn Tần Lãng.
"Cầm thú! !"
BOSS là không bằng cầm thú có được hay không? Cầm thú cũng là thứ yếu mà thôi.
Nguyên Bảo yên lặng rơi lệ
"Cám ơn lời khen!" BOSS không khách khí nhận lấy câu nói chẳng phải lời khen kia, lúc trước khi đi, ánh mắt anh chợt lạnh: "Đúng rồi, tốt nhất cậu nên biểu hiện cho tốt, không được bày ra cái trò gì trong cuộc thi, theo tôi được biết, cậu còn một người anh trai, mà di sản cha mẹ cậu để lại cũng không nói phân chia rõ ràng như thế nào. . . . . ." BOSS không nói hết, nhưng, sắc mặt của của Tần Lãng trắng bệch!
"Anh. . . . . . Làm sao anh biết . . . . . ." Tần Lãng có một người anh trai, anh của cậu bởi vì tội mưu sát nên bọ nhốt trong tù vào 3 năm trước, anh của Tần Lãng là một tên liều mạng, mà còn có nữa năm nữa anh ta được phóng thích, chuyện này cậu đã chôn sau xuống dưới đáy lòng, thậm chí từng giây cậu đều tự lừa chính mình: cha mẹ chỉ có một mình cậu là con trai mà thôi!
"Cái gì tôi không biét!" BOSS tiến lên vỗ bờ vai cậu ta "Ngoãn ngoãn cố gắng đi, biết không chừng tôi còn có thể giúp được cho cậu!"
BOSS xoay người rời đi, đi rất tự nhiên!
Mà lúc này trong lòng Nguyên Bảo cũng không vui: trong tiềm thức của mình hình như cô đã đem BOSS trở thành người quan trọng nhất, mà Tần Lãng thì cô cũng rất thích, BOSS và Tần Lãng là hai người biết rõ thân phận đặc biệt của cô, mặc dù cái đó có chút xuyên tạc thực tế, cho dù Nguyên BẢo đã sớm biết BOSS sẽ làm ra những chuyện như thế này, điều khiển người khác, chỉ là,cô vẫn cho BOSS là người tốt, cho nên Nguyên BẢo không muốn BOSS làm mấy thủ đoạn hèn hạ như vậy đối với anh Tần Lãng. . . . . .
"BOSS, nếu như Tần Lãng thua, anh sẽ làm cho tên anh trai kia tìm được cậu ấy sao?" Nguyên Bảo cảm thấy rằng, Tần Lãng có tình cảm rất sâu với căn nhà kia!
BOSS khởi động xe: "Cô cho răng tôi đang nói đùa, điều kiện tiên quyết là cậu ta không cố ý thua là được rồi!"
Câu nói sau cùng của BOSS khiến cô vui cực kỳ: cô biết mà, BOSS cũng là một người tốt!
"Như vậy, BOSS" Điện thoại Nguyên Bảo nhảy khéo léo lên trên đùi của BOSS, sau đó hết sức thô bỉ nhìn về phía vị trí đặc biệt giữa hai chân anh "BOSS, chúng ta. . . . . . Khi nào thì bắt đầu . . . . ."
Chiếc xe hơi hoa lện lại tạo thành một đường cong tuyệt đẹp trên đường, hai mắt bốc lửa nhìn cô"Cái đồ ngu ngốc này!"
"BOSS, lo lái xe đi , anh không cần xấu hổ đâu
~"
Điện thoại di động Nguyên Bảo như được voi đòi tiên chen vào giữa chân anh, sau đó từng chút từng chút cọ cọ, mà anh chuyển sang màu hồng nhạt hướng về phía cằm anh: "BOSS, tôi không thể quan hệ đâu
~"
"Ngu xuẩn!" BOSS đưa bàn tay ra, cầm cô lên, sau đó nhét vào chỗ ngồi phía sau, nhìn cái điện thoại đi động đang lăn qua lăn lại từ trong kính chiếu hậu " CÔ yên lặng cho tôi đi, tiện thể thu lại mấy ý nghĩ xấu xa trong đầu cô đi giùm tôi!"
"Rõ ràng là BOSS đùa cợt tôi trước mà! ! ! !" Lửa đỏ bập bùng thể hiện sự tức giận trong lòng Nguyên Bảo "Tôi không ngại chỗ đó của BOSS có vấn đề, thế mà BOSS lại đi ghét bỏ tôi, thật là thật là quá đáng! ! ! !
"Chỗ đó của tôi có vấn đề, ha ha. . . . . ." BOSS âm trầm cười, tiếp theo sau đó vẫn cứ lái xe!
Chỉ số nguy hiểm trong lòng điện thoại Nguyên BẢo bắt đầu hạ xuống, chỉ là, vậy thì có quan hệ gì chứ? Dù sao bây giờ BOSS bắt cô, thì cô cũng không có biện pháp. . . . .
Chỉ là sau này, ha ha . . . . . . .
Chương 13
Cách hôm diễn ra Supermodel Cup chỉ còn hai ngày, BOSS mang theo vài người cấp cao đi thăm sàn diễn ở trên tầng cao!
Sàn diễn rất lớn, ánh sáng các loại cũng đã tương đối hoàn thiện các khâu, và được sử dụng loại tốt nhất, đây cũng là cách để phòng ngừa có thể xảy ra vấn đề gì, vì để cho thí sinh tham gia an tâm, người tổ chức lần này cố ý đi thăm mấy lần. . . . . .
"BOSS, người của Thiên Tinh!"
BOSS nhìn sang phương hướng Lý Thúc chỉ, nơi cách mặt mấy trăm mét, một người đàn ông có diện mạo tương đối tốt nhưng không kiềm chế được ở chỗ đó tình chàng ý thiếp với bạn gái của mình, hoàn toàn không để ý đến người chung quanh, người đứng sau lưng anh ta đều hiện lên vẻ lúng túng. . . . . .
"Vưu Tinh Bân!"
Có bệnh lây qua đường sinh dục? ! ! !
Nguyên Bảo bị cái tên này gây sốc khiến thân mấy run lên một hồi, sau đó lộ ra một góc nhỏ, muốn xem thử tên đó có BT giống như tên hay không!
Vào lúc này Vưu Tinh Bân cũng nhìn thấy đám người của BOSS, anh ta ôm chặt hông bạn gái, sau đó đi tới, vươn tay ra với BOSS: "Tổng giám đốc Ngôn, thật đúng lúc!"
BOSS nhàn nhạt nhìn lướt qua cái tay đang vươn ra của anh ta, nhưng anh không làm cử động đáp trả, chỉ là cười như có như không nhìn Vưu Tinh Bân: "Rất khéo, tất cả sàn diễn của công ty đều đã xem chưa?" Ánh mắt của anh rơi lên người bạn gái của anh ta"Tổng giám đốc Vưu, bạn gái của anh nhìn rất được"
Người phụ nữ kia và Vưu Tinh Bân đều lộ vẻ đắc ý, nhưng một giây kế tiếp, BOSS bắt đầu dùng lời nói độc ác: " Ngũ quan chỉnh sửa cũng không tệ, chắc tốn cỡ mấy vạn nhỉ?"
"Nói bậy!" Người phụ nữ kia lập tức nóng nảy, cô ta ngưỡng cằm mình lên, hết sức kiêu ngạo nói ra một câu"Rõ ràng tốn mười mấy vạn!"
". . . . . ."
Bốn phía truyền đến nhưng tiếng cười khẽ, sắc mặt Vu Tinh Bân và cô ta cũng trở nên lúng túng, BOSS cười cười, tiến lên vỗ bả vai anh ta: "Biểu hiện tốt một chút, người mới mà, thua cũng không có quan hệ gì đâu!"
Vưu Tinh Bân hừ lạnh một tiếng, hất bàn tay BOSS xuống, một nhân vật thuộc về chính nghĩa lại có thể so sánh cùng với BOSS "Lời này đừng nên nói quá sớm, đến lúc đó, nhất định sẽ biết ai thua ai thắng!"
Thì ra đây chính là vai nam chính trong truyền thuyết, khí thế của anh ta so với trong tivi lớn hơn một bậc, chỉ là, lúc ấy cô thật sự không chú ý rõ tên này như thế nào. . . . . . với một cái tên cực kỳ đặc sắc. . . . . .
Vưu Tinh Bân đem người của mình đi lướt qua, BOSS nhìn đám người đã đi xa nhẹ nhàng cười: "Thú vị, cái điệu bộ muốn phá hủy để vùng lên như vậy mới thú vị, mấy người nghĩ tôi nói đúng không?”
"Tôi về trước công ty, mấy người ở lại đây!" BOSS nhìn đồng hồ, sau đó nói với Lý Thúc một tiếng, xoay người đi ra ngoài!
Vừa được ở riêng với BOSS, Nguyên Bảo bắt đầu líu ríu: "BOSS BOSS, cái đó có bệnh lây qua đường sinh dục à~ có giới tính ~ bút marker ~ nước mũi? ! ! !" Cô à, hàng đống tên này là có ý gì đây? (Bút marker : tính chất của vật chất có chứa dầu)
Khóe mặt BOSS giật giật: "Vưu Tinh Bân!"
"Đúng! Vưu Ngư Băng! !" Nguyên Bảo uốn éo thân máy của mình "Anh ta là ai?" Nguyên Bảo đê tiện biết rõ còn hỏi, được rồi, cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình muốn nói chuyện thêm với BOSS và lời!
"Tổng giám đốc của công ty Thiên Tinh, một tên nhóc ngu ngốc!" Giọng của BOSS tràn đầy khinh thường cùng khinh miệt.
Hiện giờ Nguyên Bảo có chút bận tâm, kịch tính sẽ bắt đầu ngay mà thôi, mặc dù cô xuyên vào đây không phải chuyện giả tưởng, nhưng cô không phải là những thứ có thể xuyên vô đây rồi thay đổi vẻ bề ngoài của nữ chính khiến câu chuyện đi theo một hướng khác! Cô chỉ là một cái điện thoại di động! ! ! Một con chó và mèo cũng không tính là một chiếc điện thoại di động kim loại! ! ! Cho nên cô muốn biết khi cô xuyên vô đây có xảy ra hiệu ứng đặc biệt dẫn tới sự thay đổi gì không, hay là kịch bản đều như trước đây!
"BOSS, tôi thật sự không thể ở cùng với Tần Lãng mấy ngày sao?" Nhìn BOSS đang lớn lái xe, Nguyên Bảo thận trọng mở miệng.
Đôi mắt hẹp dài của BOSS chợt nhíu lại: "Sao, cô muốn cậu ta?"
Thằng ngốc mới không nghe ra được sự khó chịu trong giọng nói của BOSS, cô vui vẻ di chuyển thân máy : "Đúng vậy, tôi rất muốn Tần Lãng, anh ấy rất có ý tứ!"
"Két——"
Tiếng phanh xe chói tai khiến người Nguyên Bảo rung lên, ở quán tính vật lý , thân máy Nguyên Bảo như bị tuột xuống, mắt thấy sẽ phải té xuống khỏi chỗ ngồi, nguy hiểm của Nguyên Bảo như đang trước bờ vực rồi. . . . . .
"BOSS, anh làm cái gì vậy? Rất nguy hiểm đó" Trên màn hình hiện lên một dấu chấm than màu đỏ thể hiện sự lo lắng trong lòng cô!
"Không có gì!" Cánh tay BOSS chống lên tay lái "Chúng ta nên thảo luận chuyện hôm đó đi."
"Cái gì. . . . . . Chuyện gì? !" Có một cảm giác xấu!
"Nhất định . . . . ." BOSS cúi eo thon của mình xuống, ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt ve vị trí cắm USB trên người cô "Có phải chen vào từ nơi này hay không . . . . ."
"! ! ! ! ! ! ! !"
Tha thứ cho cô, hiện tại chỉ có ký hiệu màu đỏ kia mới biểu hiện lòng cô chứa toàn trứng nước!
"BOSS, anh đang đùa gì vậy? " Nguyên Bảo muốn dựng thẳng người mình lên, sau đó cách xa BOSS, bất đắc dĩ, ngón tay BOSS chỉ cần nhẹ nhàng đè lên người cô, thì cô đã không thể nhúc nhích!
Baidu ơi, Tiểu thư hệ thống ơi, BOSS định thực hành bất chính với tôi này ………!
【 Câu lệnh đưa vào bị sai, xin nhập lại lần nữa! 】
【. . . . . . 】
Hệ thống tiểu thư, mấy chấm của cô là biểu thị cho ý gì vậy?
"BOSS, không thể! !"
"Tại sao không thể?"
"Anh như vậy là không có đạo đức đấy! !" Nguyên Bảo nghiêm mặt nói"Trên sách Kinh Thánh đã ghi rõ là không được loạn luân!"
"Tôi không có mất đi lý trí!" BOSS hết sức vô tội chớp chớp hai mắt của mình "Thánh kinh đã nói rõ mấy chuyện này, nhưng Thánh Thánh không có nói không thể làm với điện thoại di động, cô nói đúng không. . . . . ."
Đúng. . . . . .
Đối với Baidu. . . . .
"Tôi muốn nghiên cứu vị trí chen vào chỗ nào!" BOSS liếc thân máy cô một cái, sau đó chỉ chỉ vào cái lỗ nhỏ nhỏ là cái nơi cắm tai nghe điện thoại " Chỗ này có phải nhỏ quá không?"
"Đúng vậy a Đúng vậy a, cái kia của anh rất hùng vĩ, nên chỗ đó không chứa được anh đâu!" Thân máy Nguyên BẢo run lên, người phát ra ánh sáng màu vàng như biểu thị sự lo lắng trong lòng cô!
Hình như BOSS không muốn để ý đến lời nói của cô..., anh từ từ cúi đầu, nhẹ nhàng đặt một cái hôn lên màn hình của cô, sau đó hết sức thô bị nhìn cô. . . . . .
Ong ong ong ong. . . . . .
Nguyên Bảo muốn chảy nước mắt, trên thực tế, thân máy điện thoại của cô đã tiết ra một ít nước dịch, nhưng nước dịch này không giống với cái nước kia kia đâu, là gỉ sắc , BOSS nhíu mày một cái: " Cô đã từng nghĩ muốn đi ra khỏi căn phòng đó chưa?”
Ting! !
Một cái bóng đen áp lên màn hình: "BOSS, anh sẽ tốt bụng thả tôi ra ngoài sao?"
"Hả?" Âm thanh BOSS không khỏi nâng lên "Cô đang nghi ngờ tôi?"
Nghe qua một chút, cái giọng nói này rất giống âm điệu với Baidu, bình thường khi Baidu nói kiểu này, thì chính là bắt đầu lừa đảo cô!
"BOSS, tôi không dám nghi ngờ anh đâu. . . . . ." Nguyên Bảo yếu ớt trả lời!
"Rất tốt!" BOSS thoả mãn gật đầu: "Tôi sẽ nuôi cô thật tốt!" Ngón tay BOSS điểm lên màn hình, đem biểu tượng hình con nít đưa ra ngoài màn hình "Nhưng là. . . . . ."
"Nhưng là. . . . . ." Hôm nay Nguyên Bảo cảm giác không được an toàn!
"Nhưng là. . . . .Cô phải ở trong đây hai tháng rồi sau đó mới chui ra, còn nữa, nếu lại để cho tôi nghe thấy cái tên Tần Lãng ..., cô xem tôi sẽ xử lý cô như thế nào!" BOSS tiếp tục lái xe, trong tròng mắt hiện lên chút âm mưu!
Trên thực tế, đây là một âm mưu, âm mưu lớn nhất, BOSS là tiểu nhân, đâu có thể đẽ dàng bỏ qua cho Nguyên Bảo như vậy được!
【Tinh! Ba Sóc thân mến, hoan nghênh anh trở về với kế hoạch nuôi dưỡng cục cưng, tiểu thư hệ thống sẽ có một phần quà đặc biệt dành cho anh~ nhớ tới lấy nhé! 】
Gói quà? Quà gì đó?
Giờ phút này Nguyên Bảo đã quay trở lại cái thân thể hư hỏng kia, thân thể thì vẫn là thân thể kia, nhưng các thuộc tính lại không hề kém trước, mừng rỡ nhất chính là, cô lại có cảm giác đói bụng, cái cảm giác đói này đã bao lâu rồi cô chưa gặp lại nhỉ
~Chỉ là, tại sao khi ở cùng với Tần Lãng lại không có cái cảm giác này. . . . . .
【Đó là do các chức năng không được mở ra, tất cả các thuộc tính trong máy đều được người trước mắt này mở ra mà thôi! 】
"Tiểu thư hệ thống, cô so với Baidu đáng tin hơn nhiều!" Nguyên Bảo hết sức vui mừng! Nếu như BOSS là ba của cô, Baidu là mẹ cô, a ~ Tiểu thư hệ thống, cô và BOSS mau chóng kết hôn giùm tôi đi! Cả nhà ba người chúng ta sẽ rất hạnh phúc!
Ai ngờ, đối diện trầm mặc mấy giây, sau đó âm thanh có chút lạnh【Tôi là Baidu! 】
". . . . . ."
". . . . . ."
【Bởi vì cô lần thứ 25 tổn thương tấm lòng của Baidu, cô bị tước đoạt quyền sử dụng Baidu bảy ngày, nếu như lương tâm cô tự trách, Baidu sẽ sẽ quay về với thân thể của cô sớm hơn thời hạn, chúc cuộc sống của cô vui vẻ! 】
Nguyên Bảo: ". . . . . ."
Baidu cô đủ rồi đây!
Ai sẽ biết đó là cô chứ! ! Cô toàn lừa người ta, chưa bao giờ nghiêm túc lấy một lần!
Nguyên Bảo có cảm giác bây giờ mình rất uất ức, còn nữa, cáo con số đó là sao, cô chất vấn cô ta chỉ có mấy lần, mà sao lần này lại hơn 20 lần vậy chứ?
BOSS chưa về nhà, anh lái xe tới một nhà hàng bày trí trang nahx , BOSS đi vào, sau đó ngồi xuống một bàn gần cửa sổ!
Trước mặt của anh là một phụ nữ mặc đồ màu trắng tuyết, khí chất của bà ta này vừa cổ điển vừa ưu nhã, rất giống với khuê nữ thời cổ đại, xem ra bà ta cỡ 30 tuổi, nhưng có vẻ tuổi thật còn hơn nhiều. . . . . .
"Ngôn. . . . . . Thiếu gia. . . . . ." Bà ta thấy BOSS thì vội đứng lên, ánh mắt có chút lóe lên, sau đó trong lòng lại sinh ra một cảm giác hèn mọn!
"Quả nhiên bà đã quay trở về! Bạch Liên!" BOSS cười giễu một tiếng rồi ngồi xuống.
Sắc mặt Bạch Liên trắng bệch, bà từ từ ngồi xuống, chén cà phê trong tay dường như hơi run rẩy.
"Năm trăm vạn, đủ chưa. . . . . ." BOSS ném chi phiếu tới trước "Đây là lần cuối cùng tôi nói, không nên quay lại đây, không nên xuất hiện trước mặt của tôi, tốt nhất biến khỏi thành phố này đi!"
Ánh mắt của anh rất tàn nhẫn, anh mắt như vậy giống như muốn xé rách người trước mặt ra hàng trăm mảnh! Nguyên Bảo chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của BOSS, lúc trước toàn là khí thế áp bức người ta, nhưng giờ đây . . . . . .Âm u đáng sợ. . . . . .
"Ngôn. . . . . ." Người phụ nữ kia sợ hãi nhìn cô một cái, sau đó từ từ cầm lên tấm chi phiếu lên "Ta có một điều thỉnh cầu, có thể hay không. . . . . ."
"Không thể!" BOSS kiêu căng nhìn bà "Cút cho tôi, cút ra khỏi thành phố này đi, đây là lần cuối cùng tôi nhắc nhở bà, lần sau bà còn vâỵ thì đừng trách tôi dùng thủ đoạn đê tiện!" BOSS nói xong, đứng dậy rẽ phảirồi rời khỏi.
"Ngôn Soc!" Người phụ nữ kia đột nhiên đứng lên rồi kéo ống tay của anh, sau đó tròng mắt chợt ngập nước "Ta cầu xin con có thể để cho A Lạc bên cạnh con được không, cầu xin con"
"Bộp ——"
BOSS một phen hất cánh tay bà ta ra, chán ghét nhìn vạt áo bị kéo lệch "Bạch Liên, bà không cần không liêm sỉ như vậy đâu, sự nhẫn nại của tôi với bà đã có giới hạn rồi, bà không nên đụng tới mức cuối cùng của tôi!"
"Không nên. . . . . . Nếu như con không quan lời ta nói thì mới thật sự là đường cùng đấy. . . . . ."
"Ta đã không còn đường sống nữa rồi . . . . . Không còn đường sống, Ngôn Sóc! !"
Người phụ nữ kia khóc lóc thảm thiết, nhìn bóng lưng anh dần dần khuất xa, bà đột nhiên ngã trên mặt đất rồi khóc không thành tiếng, dáng vẻ bất lực này dường như khiến cho tất cả mọi người trong nhà hàng phải thương hại. . . . . .
Nguyên Bảo không biết người phụ nữ này là ai, cũng không biết lý do không được của BOSS, chỉ là, cũng không biết là không phải nàng xem sai lầm rồi, khi bọn hắn đi một giây kế tiếp, một bóng đen đi theo vọt ra. . . . .
Chương 14
Cả một đoạn đường xe đi rất an ổn, sắc mặt BOSS so với ngày thương không có gì lạ thường, nhưng Nguyên Bảo thì cảm thấy tâm trạng BOSS không ổn, so với quá khứ đều không tốt!
Nhưng bây giờ Nguyên Bảo đang rối loạn trong mớ bòng bong: người phụ nữ vừa rồi là ai, nếu là người tình của BOSS thì hơi lớn tuổi; chẳng lẽ là người tình của ba BOSS? Còn cái tên A Lạc trong miệng bà ta nữa là sao đây? Một đống ngổn ngang khiến cho Nguyên Bảo cực kỳ ưu sầu!
Xe BOSS đang đi về hướng nào đó không phải về nha, chỉ thấy hai dòng người hai bên đường ngày càng thưa thớt, cây cối lại càng ngày càng tươi tốt.
Rốt cuộc, Nguyên Bảo vẫn không nhịn được: "BOSS, chúng ta đi đâu?" Cô ngồi trong không gian ảo cắn cắn móng tay, thuộc tính của thân thể ngày càng thấp đi với nguyên nhân bị đói, chỉ là Nguyên Bảo không một chút lo lắng, ngược lại tiếp tục hưởng thụ mấy cảm giác tuyệt vời giống như con người.
Thật tốt, cô còn có thể đói
~BOSS không trả lời, nhìn về phía cô bé Lolita ngây ngô trong màn hinh: "Có phải đói bụng rồi không?"
"Không sao!" Nguyên Bảo sảng khoái phất tay, sau đó hấp ta hấp tấp chạy về phía trước, bàn tay béo múp đặt lên màn hình "BOSS, chúng ta phải đi đâu à?"
"Đến đó cô sẽ biết!" BOSS lại nhìn cô một cái"Thật sự không sao? Không ăn có thể sống được không?"
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian